Anh Thành vẫn cười: “Nếu đã đến thì là khách của chúng tôi. Không biết cô có thể nể mặt lên lầu uống một tách trà không?”
Thịnh Thiên Cơ giọng điệu lạnh nhạt nói: “Tôi đang đi trên đường thì đột nhiên bị người của các anh tiếp cận, sau đó lại bị đưa đến đây. Cứ tưởng là chỗ gì ghê gớm, có nhân vật đặc biệt nào. Hóa ra đều là một đám chỉ biết trốn trong nhà nghe nhạc chơi game lại tự cho mình đã thiên hạ vô địch.”
Cô nhìn cậu thanh niên tóc vàng và An gì đó đã bò dậy. Lúc này họ đều phẫn nộ trừng mắt với Thịnh Thiên Cơ nhưng không dám nói gì nữa.
Thịnh Thiên Cơ cười khẽ một tiếng: “Cứ như vậy còn phe tiến hóa gì nữa. Tôi thấy là phe hưởng thụ và không biết trời cao đất dày thì đúng hơn.”
Những người đó nghe xong thì trừng mắt giận dữ, hận không thể xông lên đánh ngã Thịnh Thiên Cơ. Nhưng người đàn ông họ Thành lạnh lùng liếc nhìn họ một cái, họ liền xìu xuống ngay.
Còn có người vội vàng tắt nhạc đi. Cả trung tâm giải trí lập tức trở nên yên tĩnh, không khí càng thêm nặng nề.
Thịnh Thiên Cơ quét mắt một vòng, một lần nữa nhìn về phía anh Thành đối diện: “Nhìn lá biết cây. Tôi đã hiểu rõ không khí ở đây rồi. Tôi nghĩ không cần thiết phải lên lầu uống trà nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT