“Ừm, đây không phải là tang thi, đều là bảo bối lớn. Hehehe...” Quan Niệm và Hoàn Nhan Thương khoác vai nhau đi.
Bước chân đó giống như hai người đàn ông lực lưỡng, có lẽ chỉ khi có hai người họ, Quan Niệm mới sống thật hơn một chút.
Họ chưa đi được bao xa thì Quan Niệm ngồi xuống một lúc. Sau đó ngự kiếm nhanh chóng rời khỏi chỗ cũ, bay về phía tòa tháp cao mà họ đã nhìn thấy trước đó.
“Niệm Niệm, tớ sợ độ cao!” Hoàn Nhan Thương không dám kêu quá to, sợ thu hút tang thi. Cuối cùng họ cũng có được một chút yên tĩnh.
“Ôm chặt tớ.” Quan Niệm nắm lấy một tay của Hoàn Nhan Thương, một tay ngự kiếm. Rất nhanh họ đã đến đỉnh tháp.
Đỉnh của tòa tháp cao có một bể nước lớn. Nơi đây trông có vẻ rất nhiều bụi. Ừm, còn có rất nhiều vỏ bao bì đồ ăn vặt.
Bảy giờ tối, ánh nắng mặt trời dịu dàng như bàn tay của người mẹ. Nhưng Quan Niệm và Hoàn Nhan Thương cảm thấy lưng toàn là mồ hôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play