“Được, nếu chúng ta có thể giành chiến thắng trong trận chiến này, tôi sẽ mời anh em uống một ly thật tử tế. Tôi còn hai vò rượu ngon chôn dưới đất hơn hai mươi năm nữa. Ha ha ha...” Tư lệnh Sở vỗ vai Thủ tướng Đào.
Đột nhiên nhớ lại thời gian trước đây hai người cùng chiến đấu trong một đơn vị.
Sau đó ông thức tỉnh dị năng, được phân đi làm Tiên Phong giả, còn Đào Cương lại theo nghiệp văn.
Hai người họ, một văn một võ, đã cùng nhau lập được vô số chiến công. Lần này cũng có thể chiến thắng.
Đào Cương không phải là dị năng giả, ông cũng có gia đình và bạn bè. Trong lòng ông có một suy nghĩ ích kỷ, đó là để người nhà tích trữ hàng hóa. Tuyển thêm nhiều vệ sĩ có võ nghệ cao cường.
“Ông già này, ông thuê nhiều vệ sĩ về nhà làm gì? Tôi không cần.” Người nói là vợ của Đào Cương.
“Anh có thể hại em sao, đừng hỏi nhiều như vậy. Từ bây giờ, em đi mua thêm một ít đồ khô, nước và gạo. Dùng hết tiền trong nhà để mua vật tư. Cứ thứ gì bây giờ còn mua được thì mua hết. Còn tường rào nhà cũng phải gia cố...” Đào Cương thoát khỏi mấy lão cổ hủ trong viện, việc đầu tiên khi về nhà là dặn dò vợ mình tích trữ một ít vật tư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT