Giờ họ đều có thể đến căn cứ Quan Sơn. Mặc dù chưa chắc có thể định cư ở đó nhưng nghe nói có thể dùng vật phẩm để đổi lấy thực phẩm thì cũng khá tốt. Bây giờ thứ thiếu nhất chính là thức ăn.
Thức ăn trước khi đại dịch tang thi bùng phát đều có hạn sử dụng. Thậm chí có người đã ba năm không được ăn một bữa cơm bình thường, chứ đừng nói đến thịt.
“Con đường đó dẫn đến căn cứ Quan Sơn. Anh đi không?”
“Đi chứ, sao lại không đi. Ở đó có thức ăn.”
“Tôi muốn đến đó định cư. Nghe nói đó là một nơi như chốn bồng lai tiên cảnh.”
“Lại không có tang thi, sao lại không đi. Bây giờ bên ngoài đều an toàn rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play