Vì vậy, tính theo thời gian, số tiền bịt miệng mà Cố Thanh Bằng đưa cho cô lần này là lần cuối cùng mẹ Cố đưa tiền cho hắn ta.
Cố Thanh Bằng không có tiền, Quan Tuyền, cô ta còn thích hắn ta không? Ha ha ha…
Quan Niệm trong lòng không nhịn được cười lớn.
“Quan Niệm, có phải cô đã lái xe của tôi đi rồi không!” Quan Tuyền mượn điện thoại của cậu em trai hàng xóm gọi cho Quan Niệm.
“Chủ xe là tôi Quan Niệm, cô sẽ không thực sự nghĩ rằng cô lái xe thì xe là của cô chứ. Tôi đã bán xe rồi, sau này cô không dùng được nữa.” Quan Niệm nghe thấy Quan Tuyền gào thét ở đầu dây bên kia, chỉ thấy rất hả hê.
Cô nói xong liền cúp điện thoại. Sau đó cũng chặn luôn số lạ này. Một lũ sói mắt trắng vô tâm. Cô không thèm giao tiếp với loại người này.
“Alo, alo, đồ khốn! Mày dám cúp điện thoại của tao.” Hôm nay Quan Tuyền ăn mặc lòe loẹt, chuẩn bị đi dự tiệc họp lớp cấp ba.
Đi dự tiệc họp lớp sao có thể không có xe, mặc dù chiếc xe của Quan Niệm thực sự không thể lấy ra được nhưng có còn hơn không.
Quan Niệm nhận được khoản tiền cuối cùng của Cố Thanh Bằng, cũng rất giữ chữ tín, gọi anh chàng giao hàng mang ổ đĩa đến cho Cố Thanh Bằng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT