Quan Niệm mang theo ngôi nhà gỗ nhỏ của mình, đi đến đâu là chuyển đến đó. Sở Thiên Phong cũng được hưởng ké một căn phòng riêng để nghỉ ngơi.
Mùa đông, trời tối sớm. Chưa đến sáu giờ, trời đã tối sầm lại. Vài con quạ bay qua phát ra tiếng kêu thảm thiết.
“Mọi người vào ăn đi, bên ngoài lạnh lắm. Sư tôn của tôi nói rằng mọi người có thể nghỉ ngơi trong sân và phòng khách một đêm. Nhưng không được lên tầng hai.” Vệ Tử Hi hét lớn.
“Thật sao? Cảm ơn.”
Nghe Vệ Tử Hi nói có thể vào nhà gỗ nhỏ nghỉ ngơi, mọi người cũng không quan tâm đến việc có phòng cho họ ở hay không. Có một nơi để che chắn gió tuyết, nghỉ ngơi một đêm cũng rất tốt.
Cùng với việc tiêu diệt tang thi, họ sẽ đi ngày càng xa, nếu ngày nào cũng quay về căn cứ một lần thì sẽ rất mất thời gian. Suy cho cùng, không phải ai cũng có thể bay như Quan Niệm và Sở Thiên Phong.
Đội tiêu diệt trừ Quan Niệm và mười bốn người ra, còn có mười tám người nữa. Cộng thêm người lái xe nhà lưu động, tức là có mười chín người, ban đầu họ định dựng lều ngủ bên ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play