“Ồ, vậy à. Nhưng sau này không cần ra ngoài cũng có thể gặp anh Tiểu Tùng rồi, cũng rất tuyệt.” Một đứa trẻ 5 tuổi có thể có tâm tư gì xấu gì được chứ.
“Vậy thì nói như vậy nhé, Tiểu Tùng chính là người nhà của chúng ta. Sau này gọi là Liên Tiểu Tùng được không?” Bà của Ngân Tiêu thấy Tiểu Tùng không có họ, liền tự tiện đặt cho cậu họ của mình.
Thực ra hai chị em Ngân Tiêu cũng được bà ta nhặt về. Cả đời bà ta chưa kết hôn, cũng không có con cái. Hai chị em Ngân Tiêu là những đứa trẻ bà ta nhận nuôi từ cô nhi viện trước khi tận thế xảy ra.
“Vì Tiểu Tùng cũng đồng ý ở lại nhà họ Liên, vậy thì cháu giao Tiểu Tùng cho bà Liên.” Quan Niệm rất lịch sự trao tay Tiểu Tùng cho bà Ngân Tiêu.
“Được, cô Niệm, cô yên tâm. Tôi sẽ chăm sóc tốt cho đứa trẻ. Tôi là người rất yêu trẻ con, yêu sự náo nhiệt. May nhờ cô Niệm và căn cứ trưởng Giang thành lập căn cứ, nếu không thì bà cháu tôi đã chết đói từ lâu rồi.” Cuối cùng bà của Ngân Tiêu cũng có cơ hội được trực tiếp cảm ơn Quan Niệm.
“Không cần lo lắng về việc không đủ phòng ở, bây giờ mọi người dọn dẹp đồ đạc đi. Cháu sẽ giúp chuyển nhà.” Vì Quan Niệm đã giúp chăm sóc Tiểu Tùng nên đãi ngộ cũng khác.
“Như vậy không tốt lắm.” Bà Ngân Tiêu không muốn được đối xử đặc biệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play