Nhìn mái tóc nửa bạc của mẹ già bỗng chốc trắng xóa, Quan Giản vẫn gật đầu.
“Được.”
Dưới sự chứng kiến của cả nhà, Quan Giản lấy ra tấm ngọc bài mà hắn ta trân trọng. Khi Quan Niệm đi, cô đã để lại cho hắn ta và Quan Đồng mỗi người một tấm.
“Em gái, em nói cái rét thấu xương đến sớm hơn. Bây giờ em ổn chứ?” Cuối cùng Quan Giản cũng liên lạc được với ngọc bài của Quan Niệm.
“Anh, mẹ, em ổn, Thương Thương ở cùng em, bây giờ chúng em đang ở Thâm Thành.” Quan Niệm nghe thấy giọng nói quan tâm của Quan Giản, do dự một chút rồi vẫn báo bình an cho gia đình.
“Không sao là tốt rồi. Nhà cửa vẫn ổn, cũng không thiếu cái gì. Gần đây lại bùng phát một đợt triều tang thi, hai đứa ở ngoài phải cẩn thận.” Mẹ Quan vô cùng áy náy với Quan Niệm. Chỉ có đứa trẻ này là không nhận được bao nhiêu tình yêu thương của cha mẹ. Vậy mà nó lại trưởng thành tốt đến vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play