“Tề Quan có gì thú vị không?” Lữ An hứng thú. Bởi vì cậu ta biết Sở Phong sẽ không vô duyên vô cớ chủ động lên tiếng.
“Có chuyện gì thú vị hay không thì không biết, có thể chúng ta sẽ gặp hai người thú vị.” Sở Phong không nói ở Tề Quan có gì.
Vệ Tử Hi ngủ trên xe, không nghe thấy Lữ An và Sở Phong nói gì.
“Người? Người nào?”
Sở Phong cười cười không nói nữa. Trông giống như một ông cụ non vậy.
Thức ăn của họ có hạn, sau khi rời khỏi Quan Niệm, mấy người họ không được ăn một bữa nào no. Vì vậy, mỗi khi đến một khu dịch vụ đều đi tìm thức ăn.
Nhưng họ đã đi qua nhiều khu dịch vụ rồi, bên trong đều trống rỗng. Chỉ cần là đồ dùng được thì không để lại thứ gì, phong cách này đúng là sư tôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT