Sau đó trưởng làng phát hiện ra sức mạnh của cây thần liền lợi dụng Tiểu Tùng bắt giữ nó.
“Cả làng toàn là người xấu.” Hoàn Nhan Thương nghe Tiểu Tùng kể xong cảm thấy đau nhói trong lòng. Cô ấy cũng là trẻ mồ côi, có thể cảm thông sâu sắc nhất.
Quan Niệm đang lái xe cũng cảm nhận được cảm xúc của cô ấy, cô chỉ nói một câu đơn giản: “Bên cạnh Thương Thương còn có tớ mà.”
“Ừ, tớ biết.” Hoàn Nhan Thương điều chỉnh cảm xúc, thật là, rõ ràng chỉ là một đứa trẻ nhỏ như vậy mà vẫn kể lại thân thế của mình một cách bình thản. Còn một người lớn như cô ấy lại đồng cảm cái gì chứ.
“Chị Thương Thương không buồn đâu, Tiểu Tùng còn có Tiểu Thụ ở bên, chị xem cành cây của Tiểu Thụ đang phát sáng kìa.” Cành cây Tiểu Tùng đang cầm chính là cành cây nhỏ mà Hoàn Nhan Thương bẻ lúc đi.
Cành cây nhỏ phát sáng đó tương ứng với cơ thể Quan Niệm. Trong nháy mắt, cành cây nhỏ có một chút sức sống. Như thể sống lại, trở nên xanh tươi.
“Tiểu Tùng, đưa cành cây đó cho chị. Biết đâu có thể sống được.” Quan Niệm nghĩ rằng cô có thể trồng cành cây đó trong không gian. Nếu có thể trồng thành cây thì trong không gian lại thêm một giống thực vật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play