“Mẹ, ăn cơm đi. Đây là món chân giò mẹ thích ăn.” Quan Niệm gắp một miếng thịt lớn vào bát của mẹ Quan. Quan Tuyền nhìn thấy thèm chảy nước miếng.
“Được rồi, được rồi, mọi người ăn cơm đi. Có chuyện gì chúng ta ăn no rồi hãy nói.” Quan Giản bình tĩnh kéo mọi người ăn cơm.
“Tiếng gào thét của mẹ Quan và ba Quan làm Tiểu Phúc Tướng giật mình. Đứa bé khóc không đúng lúc.
Những người có mặt đều là người nhà họ Quan, Tô Ngọc và Tô Nhu tỏ ra hơi không thoải mái.
“Tiểu Phúc Tướng đừng khóc, chú Giản ở đây.” Từ lúc nhận nuôi Tiểu Phúc Tướng, Quan Giản không định giấu diếm thân thế của cậu bé. Vì vậy, hắn ta tự nhận là chú.
Con cái nhà họ Quan không nên sống yếu đuối như vậy.
Đứa trẻ được Quan Giản dỗ dành, rất nhanh đã không khóc nữa. Tô Ngọc vội pha sữa cho Tiểu Phúc Tướng. Sữa này là do bà chủ đưa cho cô ta. Bà chủ nói mỗi ngày Tiểu Phúc Tướng không có nhiều sữa để uống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT