Nhưng cậu ta không biết tại sao, từ hôm kia trở đi, hễ cậu ta ở đâu là tang thi lại kéo đến không ngừng. Nếu không phải vì lý do này, cậu ta cũng không đến nỗi thảm hại như vậy.
“Haha, biết đâu một ngày nào đó cậu sẽ có.” Vệ Tử Hi an ủi Lữ An, có lẽ là thấy Lữ An một mình, cũng là học sinh giống cô ấy nên trong lòng nảy sinh lòng thương cảm.
Quan Niệm không quan tâm đến sự tương tác của hai người kia, trực tiếp đi xuống lầu.
Trung tâm thương mại mà họ ở còn rất nhiều vật tư có thể thu gom. Dù sao thì trong thời mạt thế, chẳng ai chê vật tư trên người mình nhiều cả.
“Đại thần, chị đi đâu vậy.” Quan Niệm vừa xuống tầng dưới, Vệ Tử Hi đã phát hiện ra cô muốn chạy.
“Tôi ra ngoài dạo một vòng.” Quan Niệm nói xong, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Vệ Tử Hi.
Đại thần, quả nhiên là đại thần. Tốc độ này còn là con người sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play