“Về căn cứ sao? Tuyệt quá, chúng ta thực sự có thể đến căn cứ.” Vương Tiểu Phương reo lên.
“Im miệng! Đến căn cứ chưa chắc đã là chuyện tốt. Em muốn ở với chị Niệm được không?” Sở Phong nói câu nào cũng nói đúng trọng tâm. Hoàn toàn không giống một đứa trẻ 12 tuổi.
Nếu không phải dị năng của cậu bé đặc biệt, Quan Niệm còn nghi ngờ cậu bé là người được tái sinh. Dường như cậu bé biết được một số chuyện mà cô không biết. Chẳng lẽ con nhà giàu đều sớm phát triển như vậy sao?
Mặc dù Vương Tiểu Phương lớn hơn Sở Phong nhưng không hiểu sao cô ta lại hơi sợ ánh mắt của Sở Phong. Đó có phải là ánh mắt mà trẻ con nên có không?
“Cái này... Chị còn chưa có chỗ ở, đến căn cứ rồi hãy nói. Nếu chị tìm được nhà lớn thì em chuyển đến ở cùng chị nhé.”
Quan Niệm nghĩ rằng người ta đã cho nhiều vật tư như vậy, vậy thì cứu người đến cùng đi. Lần trước cứu hơn mười người, không gian đã thưởng một lọ thuốc.
Hơn nữa, không phải lúc nào cô cũng cũng ở Vũ Thành. Cuối cùng cô cũng phải trở về Khánh Thành, ba mẹ cô đều ở Khánh Thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT