Trong đầu Quan Niệm cứ văng vẳng câu nói của cậu bé. Nói không động lòng thì là giả.
“Các người không sợ tôi giết hết các người sao? Những vật tư này sẽ đều thuộc về tôi.” Quan Niệm trêu chọc Sở Phong.
“Người khác có thể sẽ như vậy nhưng chị thì không.” Sở Phong kiên định nói.
“Haha...” Cô bị gắn mác là người tốt sao.
“Cô bé, tôi và vợ tôi đều không thức tỉnh năng lực, chúng tôi cũng chỉ là những thương nhân bình thường. Có chút của cải nên đã tích trữ những vật tư này. Chúng tôi chỉ muốn có thể bình an sống sót trong thời loạn này.” Lúc này, ba của Sở Phong đã lên tiếng.
“Gần đây, chúng tôi phát hiện ra những tang thi đó còn có thể tiến hóa. Cũng không biết sau này chúng sẽ tiến hóa thành cái gì nữa, cả nhà chúng tôi không có dị năng, cuối cùng cũng không giữ được những vật tư này. Vì vậy, mong cô đừng chê.” Mẹ của Sở Phong kéo kéo góc áo của ba Sở Phong rồi nói tiếp.
Quan Niệm cũng hiểu được lý lẽ này, nếu có thể giữ được những vật tư này mãi thì mới là của họ. Ngược lại thì không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT