Quan Giản sờ thấy chiếc khuy áo thường dùng để trang trí ở ống tay áo, một ngón tay khác nhẹ nhàng ấn vào công tắc nhỏ. Một lưỡi dao nhỏ xuất hiện.
“Bây giờ anh bị chúng tôi trói rồi. Còn ra vẻ gì nữa.” Cậu bé cầm khẩu súng lục của Quan Giản trên tay nghịch ngợm.
“Thế à?”
“Anh... sao anh lại đứng dậy được.” Cậu bé vô cùng khó tin.
“Châu Thiếu Dương, con mau trả khẩu súng lục cho người anh em này đi. Người anh em này, trước đó có đắc tội gì thì mong bỏ qua. Chúng tôi chỉ là những người dân bình thường bị mắc kẹt ở đây.” Châu Hướng mắng con trai, đồng thời giật khẩu súng lục từ tay cậu ta. Hai tay cung kính đưa cho Quan Giản.
“Ba, ba không cần phải nịnh nọt người ta như vậy. Chúng ta có súng lục, chúng ta cũng có thể tự đi ra ngoài.” Châu Thiếu Dương thật sự không hiểu hành động của ba mình.
Quan Giản do dự nhận lấy khẩu súng lục. Thấy người đàn ông này thật lòng muốn trả lại súng cho hắn ta, hắn ta cũng không làm khó họ nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play