Thẩm Lý không tin. Y quyết định phải tự mình xác minh.
Y đưa tay ra trước mặt Văn Thời Tụng, tỏ ý muốn đích thân xem bức thư mà Thái hậu đã viết.
Văn Thời Tụng thật sự rất muốn hỏi cái tiểu tử họ Thẩm trước mắt: ngươi có nhận ra người đứng trước ngươi chính là Thái tử đương triều không? Đây mà là thái độ để ngươi nói chuyện với Thái tử à?
Thế rồi, vị Thái tử điện hạ này lại dứt khoát đem bức thư vỗ mạnh xuống lòng bàn tay mảnh khảnh của Thẩm Lý. Qua lớp giấy mỏng manh, hắn như vẫn cảm nhận được hơi ấm từ tay y. Từ nhỏ đến lớn, Thẩm Lý luôn cho người khác cảm giác sinh khí dồi dào, máu huyết thịnh vượng – không chỉ từ tính cách mà cả thân thể đều toát ra sức sống mãnh liệt.
Văn Thời Tụng chẳng hiểu bản thân mắc chứng gì, chỉ khẽ chạm vào thôi mà đã như bị phỏng, lập tức rụt tay về với tốc độ cực nhanh.
Rồi hắn hừ một tiếng, bụng dạ bực bội nghĩ: cẩu cắn Lữ Đồng Tân, chẳng biết lòng tốt của người khác. Nếu Thẩm Lý không hiểu nổi chữ trong thư, thì hắn tuyệt đối sẽ không thèm dịch giúp lần thứ hai.
Trong lòng, Thẩm Lý âm thầm lật trắng mắt với Thái tử. Hắn nghĩ trình độ văn hóa của y thấp đến mức nào chứ? Những ngày qua y vẫn kiên trì đọc cổ từ và thoại bản, không chỉ để giết thời gian mà còn rèn thêm khả năng đọc chữ phồn thể. Y đã không còn là Thẩm Lý của trước kia nữa, hiện tại y…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT