“Đã lâu không gặp... Bệ hạ của ta.”
"Anh..." Lục Thanh Hòa lần đầu tiên bị người ta ép sát vào góc tường như vậy, ban đầu còn tưởng Mục Ninh đang nhập vai, liền giơ tay định đẩy hắn ra, “Ninh ca, tôi cũng đâu phải là Lương Đế…”
Nói đến nửa chừng, ánh mắt Lục Thanh Hòa chợt khựng lại.
Nếu như cậu thực sự là Lương Đế, thì ánh mắt đối phương lẽ ra phải là căm ghét và oán hận. Nhưng ánh mắt Mục Ninh lúc này lại khiến cậu cảm thấy vô cùng quen thuộc, như là ánh nhìn của người kia trong trí nhớ.
Cậu cố đẩy Mục Ninh ra nhưng không đẩy nổi, đang định thu tay lại thì đã bị người kia nắm chặt lấy.
Mục Ninh một tay chặn tường, một tay nắm lấy tay Lục Thanh Hòa, ánh mắt xinh đẹp ánh lên tia sáng phức tạp. Hắn cúi đầu nhìn Lục Thanh Hòa, nơi khóe miệng còn mang theo nụ cười ý vị không rõ: “Cho nên, đến tận bây giờ ngài vẫn không biết ta là ai sao? Hửm, bệ hạ?”
Một lần nữa nghe thấy cách xưng hô quen thuộc kia, Lục Thanh Hòa hoàn toàn sững sờ. Dù biết khả năng rất thấp, cậu vẫn theo bản năng hỏi một câu: “Mục Ninh?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT