Lục Cảnh Nhiên không phải kẻ ngốc, lời vừa thốt ra liền biết đây là do Lục Thanh Hòa cố ý gài mình một ván.
Bên kia, Lục Thanh Hòa cũng hiểu rõ, chỉ thản nhiên ném một câu: “Người làm thì trời thấy. Tự mình lo liệu cho tốt đi.”
Ban đầu Lục Cảnh Nhiên còn tưởng cậu gọi điện tới là để xé mặt, trong lòng đã chuẩn bị đối sách để phản kích. Nào ngờ đối phương chỉ hời hợt quăng ra một câu nhàn nhạt, chẳng đau chẳng ngứa, nghe vào lại càng khiến người ta khó chịu.
Mà Lục Thanh Hòa càng tỏ ra điềm nhiên như vậy, Lục Cảnh Nhiên lại càng bức bối.
Bất kể là lúc Smart hay khi đã trở về Lục gia, mỗi lần đối mặt với hắn, Lục Thanh Hòa luôn giữ dáng vẻ cao cao tại thượng, như nhìn xuống từ trên cao. Cái cảm giác tự phụ đó khiến Lục Cảnh Nhiên vô cùng khó chịu, giống như hàoquang nam chính vốn thuộc về hắn lại bị người ta đoạt mất.
Rõ ràng theo nội dung mà hắn từng biết, chính hắn mới là nam chủ xuyên đến. Vậy mà vì sao giữa đường lại nhảy ra một Lục Thanh Hòa?
Càng nghĩ, Lục Cảnh Nhiên càng tức giận. Hắn vung tay hất hết ly nước và đồ vật trên bàn xuống đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play