Hoa Nhài kinh ngạc hỏi: "Vì sao phải rời đi?"
Dương Siêu: "Năm nay vào mùa hè, sau khi thu hoạch lúa mì xong, thời tiết nắng nóng và khô hạn sẽ ập đến, nhiệt độ có thể lên đến hơn 50 độ, khô hạn kéo dài hơn mấy tháng. Hiện tại vẫn còn thời gian, ta muốn tranh thủ bổ sung thêm vật tư. Ví dụ như, phân bón hóa học, nước."
Đàm Đại Thành vỗ đùi, "Đúng vậy, chúng ta không có phân bón, mấy ngày trước ta phát hạt giống cho dân làng, mọi người đều hỏi ta có phân bón hóa học không.
Hoa Nhài chỉ cho ta hạt giống, không có phân bón. Nhưng đa số dân làng còn lại một ít phân bón từ năm ngoái, đành dùng tạm để trồng trọt trước."
Dương Siêu: "Sau trận mưa axit, lúc chúng ta tích trữ vật tư, thời gian quá gấp, không nghĩ đến việc dùng phân bón hóa học. Hơn nữa, sau khi nắng nóng khô hạn đến, sẽ cần rất nhiều nước, ta muốn bổ sung thêm nước."
Hoa Nhài đồng ý: "Rất tốt, chúng ta rời khỏi Nguyệt Lượng sơn, ra ngoài ở một thời gian. Ở mãi trong sơn động, không thấy ánh mặt trời, quá ngột ngạt. Hơn nữa Cố Bằng Phi và Trình Phong mặt dày, chi bằng chúng ta rời đi, ra ngoài tìm chỗ tốt, sống những ngày bình yên, sau đó lại nghênh đón thiên tai mạt thế."
Dương Siêu: "Vậy chúng ta phải thiết kế thật tốt, chúng ta rời khỏi Nguyệt Lượng sơn, cũng phải khiến bọn chúng rời khỏi Nguyệt Lượng sơn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play