Chương 128
Linh lực dồi dào đan dệt nên một kén ánh sáng, bao phủ lấy hai người đang ôm nhau, hoa bóng lả lướt, nơi cụm hoa này tự hình thành một không gian riêng biệt. Kẻ qua đường dường như đều không nhìn thấy nơi đây, tự nhiên cũng chẳng thể trông thấy quầng sáng mộng ảo như mộng như huyễn kia.
Phán đoán của Thẩm Từ Thu và Tạ Linh từ trước quả nhiên không sai: Vọng Nam Tôn không đem pháp quyết giấu vào một cánh hoa hay một phiến lá cố định nào, mà đã hòa tan nó vào thiên địa của cả Vọng Nam Cốc. Vì vậy dù có người vô tình “khóa lại” một khu vực nhất định để tu ngộ, cũng không ảnh hưởng đến kẻ khác. Không phải cứ thấy ai đó lĩnh ngộ từ một cánh hoa, thì người kế tiếp chỉ cần nhìn hoa là có thể học theo được.
Kén linh lực ánh vàng lấp lánh phản chiếu rực rỡ cùng biển hoa lam thẳm, Thẩm Từ Thu và Tạ Linh trán kề trán, lặng lẽ dựa vào nhau, được linh lực nâng đỡ, lơ lửng giữa không trung. Ba ngày sau, linh lực tạo kén dần tan, Tạ Linh là người đầu tiên mở mắt. Hắn vẫn giữ y trong lòng, chậm rãi đáp xuống đất.
Thẩm Từ Thu tựa vào ngực hắn mở mắt, thấy tư thế Tạ Linh đang bế mình, khẽ vỗ vai hắn, ý bảo: "Thả ta xuống."
Tạ Linh lại chẳng vội, vẫn vững vàng đỡ lấy y, thấp giọng hỏi:
“Ngộ được gì rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT