Hai mươi phút sau, trong một căn phòng dưới tầng hầm, Khương Khải đã gặp được Mễ Phi.
Cô nhìn đối phương qua lớp kính một chiều. Hắn đã bị giam giữ hai ngày, tinh thần uể oải, khuôn mặt tiều tụy. Hắn dựa vào vách tường, vừa cạy vách tường vừa lẩm bẩm điều gì.
Đổng Thịnh Phong nói: “Theo lời em dặn, chúng tôi đã vắt kiệt gần như tất cả đồ vật trong ba lô của hắn, nhưng không lấy hết đồ trên người. Chiếc ví bên cạnh hắn là của hắn, bên trong đều là tiền. Có cả tiền của chúng ta ở đây, và cả thứ gọi là xu tàu.” 
Khương Khải gật đầu, trong lòng nghĩ đến việc kích hoạt kỹ năng [ Hành khách cống nạp ]. Ánh mắt cô chăm chú nhìn vào chiếc ví đó.
Ngay sau đó, ý thức của cô giống như một sợi trục thần kinh, mảnh và dài như sợi tơ vươn ra, xuyên qua lớp kính về phía Mễ Phi.
Khương Khải nhìn bóng mình trên kính, phát hiện sâu trong đôi mắt cô ẩn hiện một luồng ánh sáng màu tím.
"Ơ, kích hoạt kỹ năng còn có hiệu ứng đẹp mắt vậy sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play