Cùng lúc đó, trong đầu Khương Khải “ong” một tiếng.
[ Tích, bạn đã bắn bị thương một hành khách, vi phạm nguyên tắc [ Quan tâm hành khách], sắp bị trừng phạt.]
Sắc mặt Khương Khải trầm xuống. Dựa vào đâu? Những Trưởng Tàu khác chẳng lẽ ai cũng coi hành khách như bảo bối sao? Dựa vào đâu họ có thể nặn bóp hành khách tùy ý, còn tôi phải quan tâm hành khách? Chỉ vì tôi kích hoạt hạng mục [ Quan tâm hành khách] này sao?
Tôi muốn kiểm soát sân bãi, tôi muốn hành khách nghe lời, tôi muốn nắm giữ quyền uy tuyệt đối trước mặt hành khách, lẽ nào điều này có thể thực hiện được thông qua hai chữ "quan tâm" sao?
Tôi còn muốn cạnh tranh với các Trưởng Tàu khác, tôi phải có được đoàn tàu thuộc về tôi. Lẽ nào điều này cũng có thể thực hiện được thông qua việc làm người tốt sao?
Tôi không. Tôi mạnh hơn. Tôi muốn mở ra một con đường cho riêng mình.
Cô tiếp tục nổ súng.
Pằng!
Một người chơi đang định ném đồ vật, cánh tay trúng đạn ngã xuống.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT