Cửa phòng gõ vang. Khương Khải quay lại liền thấy Đổng Thịnh Phong mặc áo khoác đứng ở cửa: “Ừm, chị không cố ý nghe đâu, do em không đóng kín cửa. Chị vừa nghe em nói muốn giết người chơi? Nhưng điều này sẽ không xung đột với hạng mục ‘quan tâm người chơi’ sao?”
“Không phải chị nói, muốn thử theo hướng ‘đường ngang ngõ tắt’ sao?”
Đổng Thịnh Phong cứng họng.
Khương Khải buông điện thoại: “Em không phủ nhận điều này có rủi ro, nhưng việc kích hoạt các hạng mục thực tập vốn dĩ là một cuộc đánh cược và mạo hiểm.”
Dù sao, cô nhất định phải có được một đoàn tàu, nhất định phải đào sâu vào trò chơi sinh tồn trên đoàn tàu này để tìm lại ký ức đã mất. Vì thế, mọi mạo hiểm đều đáng giá.
Cô đứng nghiêng người bên cửa sổ, nửa khuôn mặt không được ánh đèn chiếu đến có vẻ tối tăm, bỗng nhiên ánh sáng từ những bông tuyết bên ngoài chiếu rọi, làm hiện lên vẻ bạc bẽo, thờ ơ trong đáy mắt—đó là sự thờ ơ với an nguy của bản thân và không ngần ngại trong các thủ đoạn hành động.
Khoảnh khắc đó, Đổng Thịnh Phong đột nhiên cảm thấy người trước mắt vô cùng xa lạ, ít nhất là hoàn toàn khác biệt so với những gì cô ấy biết trong hồ sơ. Cô ấy luôn cảm thấy tính cách Khương Khải thể hiện ra so với xuất thân và kinh nghiệm của cô, phức tạp hơn nhiều.
Rốt cuộc là ba phó bản, mấy tháng vật lộn sinh tử có thể khiến một người thay đổi lớn đến vậy, hay trên người cô còn ẩn chứa bí mật khác?
Lúc này, Khương Khải hoàn toàn quay người lại, cười nói: “Thời gian không còn sớm nữa, ngày mai chúng ta có thể sẽ phải đi xa đó chị nghỉ ngơi sớm đi, Đội trưởng Đổng.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play