Khương Khải bình tĩnh cầm tấm giấy tờ giả, rồi tỉ mỉ ghi chép thông tin vào bảng đăng ký. Đồng thời, cô hỏi: “Trên chứng minh thư cho thấy anh là người ngoại tỉnh. Trước đây anh ở đâu, có công việc không? Đến Xuân Thành để làm gì, có người quen ở đây không?”
Người chơi miễn cưỡng trả lời lần lượt, Khương Khải ghi chép từng câu.
[ Tích, bạn đã ghi chép thông tin một hành khách. Điền thông tin hành khách là công việc thuộc trách nhiệm của Trưởng Tàu. Chúc mừng bạn nhận được 0.001 điểm kinh nghiệm thực tập.]
Sau khi đăng ký xong, Khương Khải lại ôn hòa hỏi đối phương có gặp khó khăn gì không.
Người chơi lảm nhảm một đống, nào là không đủ đồ ăn, không đủ quần áo, trong phòng lạnh đến muốn chết,….
Khương Khải ghi chép cẩn thận: “Được rồi, lát nữa chúng tôi sẽ hỗ trợ anh một chiếc chăn bông.”
Người chơi bĩu môi: “Chỉ một chiếc chăn bông thôi sao? Các người không phải muốn đảm bảo an toàn cho mọi người à? Tôi còn chẳng có gì ăn, an toàn cái quái gì? Dù sao tôi ở trong tiểu khu của các người, các người phải chịu trách nhiệm cho tôi, nếu không thì đừng làm cái trò kiểm soát cổng gì đó. Vừa hạn chế tự do lại không cho ăn, cái này gọi là gì chứ?”
Khương Khải ngẩng đầu khỏi cuốn sổ, nhìn đối phương nheo mắt lại, do dự một chút giữa việc “ôn tồn giải thích với đối phương” và “cho hắn ta thấy một chút màu sắc”.
Mặc dù hôm nay cô đã kích hoạt vài kỹ năng nghiêng về hướng phục vụ, thân thiện với hành khách, nhưng cô không nghĩ rằng một Trưởng Tàu nên đi theo tuyến đường "bảo mẫu" phục vụ khách.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play