Xe thể thao của Kỳ Tỉnh nhanh như chớp rời đi, để lại một mình Diệp Phục Thu xấu hổ đối mặt với Lâu Kỳ.
Cô che trán, nhỏ giọng ảo não: “Được rồi người chị em, tha cho tớ đi……”
“Ân ân ái ái, khiến lão nô ghen tị quá!” Lâu Kỳ thở dài, khoác tay cô đi vào trong nhà hàng: “Nhớ năm đó tớ ở đại học yêu đương ngọt ngào, cậu cúi đầu học hành, đi làm thêm, không thể tưởng được có một ngày cảnh ngộ hai ta lại hoàn toàn ngược lại ở phương diện này.”
Diệp Phục Thu mỉm cười, không chỉ cảm khái: “Chỉ chớp mắt chúng ta đã tốt nghiệp được hai ba năm rồi, sao tớ cảm thấy như ngày hôm qua vẫn đang khổ sở làm luận văn tốt nghiệp vậy.”
“Nói đến chuyện này,” Lâu Kỳ nhìn lại thời điểm vui vẻ trước kia, giọng điệu sinh động hẳn lên: “May mà còn có đàn anh.”
“Lúc ấy giáo viên hướng dẫn luận văn của chúng ta thật sự rất khó giao tiếp, cô ấy nói cậu nghe không hiểu, cậu nói cô ấy cũng nghe không hiểu. May mắn lúc trước đàn anh tốt nghiệp cũng gặp cô giáo viên hướng dẫn kia, anh ấy đã trở về trường học làm ‘phiên dịch’ cho chúng ta, cho ý kiến để sửa chữa.”
“Tớ còn nhớ đàn anh mời tất cả chúng ta uống cà phê, haiz, bây giờ nghĩ lại, nhiều năm qua chàng trai như Vinh Minh này đúng thật là vẫn trước sau như một, toát ra hào quang ôn hòa và sức hút của sự nam tính.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play