Ánh nắng thu dịu dàng chiếu qua khán đài, phủ vàng lên từng khoảnh khắc chiến thắng, tạo nên một khung cảnh rực rỡ và đáng nhớ. Vương Phong Huyền đứng giữa các đồng đội, bộ đồng phục An Bình lấm lem mồ hôi với chiếc vòng tay đội trưởng như đang lấp lánh, mái tóc đen gọn gàng hơi bết lại, nhưng ánh mắt cậu sáng rực niềm vui khi nhận chiếc huy chương danh giá.
“Vương Phong Huyền không xứng đáng!”
“Đồ giả tạo!”
“Vương Phong Huyền do may mắn mới thắng!”
“Cậu ta không xứng đáng với vị trí đổi trưởng!”
“Đồ ‘đầu gấu’ chuyên bắt nạt bạn bè!”
Tiếng vỗ tay vang dội khắp sân, nhưng từ một góc khán đài, một số giọng nói hét to, giọng điệu đầy ác ý. Khán đài chợt xì xào, vài ánh mắt tò mò hướng về phía tiếng hét vẫn còn vang vọng kia. Chính là đám bắt nạt vốn đã luôn chất chứa sự ganh ghét và đố kỵ với Vương Phong Huyền, bọn chúng giờ đây không chỉ có 3 người như hay xuất hiện làm khó dễ Giang Tâm nữa mà lại có thêm các bạn học khác hùa nhau chế giễu hắn. Vì không thể thay đổi kết quả trận đấu là một trong những thứ sẽ làm hắn bẽ mặt, chúng quyết tâm lần này sẽ bôi xấu hình ảnh hắn trong mắt bạn học toàn trường, đặc biệt là trước bạn bè trường đối thủ. Giang Tâm, tay ôm chiếc balo chặt cứng, ánh mắt cậu nảy lửa, như muốn lao về phía đó cho chúng một trận. Nhưng Vương Phong Huyền, lần đầu tiên nhận nhiệm vụ phát biểu cảm nghĩ sau trận bóng kết thúc, bước lên bục cao, tay cầm micro, giọng nói trầm vang, cắt ngang mọi tiếng ồn ào và xì xào. Cậu đứng đó, dáng người cao lớn, toát lên vẻ trưởng thành và vững chãi, như ngọn gió đã từng phiêu bạt giờ đây tìm thấy sự tĩnh lặng, trở nên mạnh mẽ. Khán đài lặng đi, tất cả mọi người đều nín thở chờ đợi lời vị đội trưởng kia phát biểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT