Dưới ánh trăng, Thiên Tông an lành tĩnh mịch.
Ngoài núi, có không ít người đang qua lại vòng quanh. Nhìn thoáng qua, chính là các sát thủ của La Sinh Môn. Bọn họ đến đây không phải để du sơn ngoạn thủy, chủ yếu là quá nhớ nhung một người, muốn tìm hắn nói chuyện phiếm, tiện thể đòi lại tiền công của mình. Nhưng mà, đây là Đại Hạ Thiên Tông, bọn họ không dám tiến vào, đành phải chờ Triệu Vân ra núi bên ngoài.
“Hắn thật sự rảnh rỗi sinh nông nổi, chạy đến đại náo cấm địa.”“Nghe nói hắn đi cứu Xích Diễm Nữ Soái, truyền thuyết về anh hùng cứu mỹ nhân.”“Nếu lão phu có thực lực như hắn, cũng sẽ đi cấm địa làm loạn.”Mọi người tụ tập thành từng nhóm, lúc chờ đợi cũng không rảnh rỗi, cứ lải nhải không ngừng.
Đang nói chuyện, bọn họ còn không quên liếc nhìn Quỷ Diện Diêm La. Trong số nhiều sát thủ có mặt, Quỷ Diện Diêm La là chướng mắt nhất, không biết bị ai giáo huấn, cả người sưng tím mặt mũi như gấu trúc, khắp người đầy vết chân. Có lẽ bị thương quá nặng, giờ phút này còn đang vịn gốc cây mà ho ra máu ư? Hắn ta thật là không nghĩ thông suốt mà! Lại chạy đến Thiên Thu Thành đòi tiền. Đến đó một đồng cũng không đòi được, lại còn bị cướp sạch sành sanh. Xét thấy tâm trạng hắn rất khó chịu, liền nghiêm túc viết vào một cuốn sổ nhỏ, viết đến mười mấy trang, tất cả những chuyện có hay không đều ghi lại cho Triệu Vân: “Thứ phá gia chi tử chuyên hãm hại cha, trả tiền mồ hôi xương máu cho bọn ta!”
“Cũng nên ra rồi.”Không ít người ngáp dài ngáp ngắn vì buồn ngủ.Nhưng bọn họ, định trước sẽ không đợi được.Triệu Vân không có ở Thiên Tông, đã sớm rời đi từ cửa sau.Không đợi được Triệu Vân, bọn họ lại đợi được cường giả của Trấn Ma Tư. Nửa đêm không ngủ, lại tụ tập đi loanh quanh bên ngoài Thiên Tông, ai nhìn thấy cũng không yên tâm, sao có thể không dọn dẹp hiện trường chứ!Lần này, không chỉ Quỷ Diện Diêm La bị đánh.Đội đòi nợ lần này, tất cả đều bị Trấn Ma Tư nện cho một trận.Gặp phải cảnh này, ngoài việc mắng Triệu Vân... bọn họ cũng chẳng còn gì muốn nói nữa.
Dưới ánh trăng sáng trong, Triệu Vân và Diệu Ngữ bước vào một tòa cổ thành.Thành này tuy không lớn, nhưng lại đặc biệt phồn hoa, đèn lồng đỏ lớn treo cao trên phố, kiều diễm như hoa, không thiếu người giang hồ biểu diễn nghệ thuật, nuốt dầu phun lửa, múa thương múa gậy. Tiếng reo hò trên đường phố vang lên không ngớt.
Đêm nay Triệu Vân, đã cởi bỏ Vô Tướng Nhân Bì, áo trắng tóc bạc.Còn Diệu Ngữ đêm nay, thêm phần nhân tình vị, vẫn mặc bộ hỉ phục đỏ thắm ấy.Không ít người nghiêng đầu nhìn sang, luôn cảm thấy hai người này có gì đó kỳ lạ.Tuy nhiên, bọn họ vẫn rất phù hợp với tiêu chuẩn trai tài gái sắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play