Hồ Lai được đưa vào địa cung.
Không hiểu vì sao, khi lần đầu tiên nhìn thấy hắn, tất cả những người có mặt đều chợt có một cảm giác ngứa tay. Vốn dĩ đã không có thiện cảm gì với hòa thượng trọc đầu, thế mà cái trán của tên này lại đặc biệt sáng loáng.
"Tìm lão nạp làm gì?"
Hồ Lai đứng vững, ra vẻ vuốt râu. Đừng nhìn bề ngoài đầy vẻ cao ngạo, thực chất trong lòng hắn hoảng loạn cực độ, chỉ vì ánh mắt của những lão già này nhìn hắn đều không mấy bình thường.
"Ngươi có nhận ra vật này không?" Triệu Vân không nói nhiều, tiện tay chỉ vào tám chiếc hộp sắt.
Hồ Lai lập tức tiến lại gần, vừa vuốt râu, vừa đi vòng quanh tế đàn.
Các lão bối không quấy rầy, đa số khoanh tay, trong lòng đã có quyết định nào đó. Nếu tên này nói được điều gì hữu ích thì còn được, nếu không nói ra được đầu cua tai nheo gì, bọn họ sẽ không ngại gõ gõ cái đầu trọc lóc của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play