"Nương."
Trong không gian hắc động tĩnh mịch, vang vọng tiếng gọi khản đặc của Triệu Vân.
Hắn muốn vào kim hải, nhưng đại dương trong bóng tối này dường như đã trở thành cấm địa của hắn. Bất kể tiên lực của hắn cuộn trào thế nào, bất kể hắn thi triển bí pháp thần thông ra sao, cũng không thể bước vào nửa bước, chỉ đành đứng bên bờ biển, như một đứa trẻ lạc mẹ, gào thét hết lần này đến lần khác.
Nữ Thần Minh không đáp lại, tựa như một pho tượng băng, lặng lẽ đứng đó, thần sắc vẫn đờ đẫn. Chỉ thỉnh thoảng, nàng mới đưa tay lên, chạm vào khóe mắt đã thấm đẫm lệ, đó là nước mắt của Phù Dung. Cuộc đời của hóa thân này, yêu và hận, bi thương và mất mát, nàng đều đã chứng kiến rõ mồn một.
“Để ta gặp con.”
Lời khóc than của Phù Dung là lời cầu xin hèn mọn tột cùng.
Cuối cùng Nữ Thần Minh cũng có phản ứng, chỉ là sắc mặt đau đớn, đặc biệt là đôi mắt vốn trong như nước kia, vậy mà trong khoảnh khắc đã dần phủ một lớp ánh sáng đen ma quái. Mái tóc của nàng cũng như nhuốm máu tươi, trở nên đỏ rực như hoa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play