Không thể hiểu được Thiên Cơ Thuật, Triệu Vân ngượng nghịu rời đi. Hắn chắp tay đứng bên bờ sông, không biết đang suy tính điều gì. Hiếm khi Đạo Tiên không có mặt, cơ hội tốt như vậy, nếu không lén học Thiên Cơ Thuật, chẳng phải là có lỗi với tổ tiên sao?
“Cưới nàng đi.” Vân Thương Tử lại không an phận. Triệu Vân lười để ý tới tên này, hắn đâu phải heo, sao lại đi "hốt" tiểu cô nương. Hắn phải nghĩ ra một phương pháp hay, vừa có thể học được Thiên Cơ Đạo Thuật, lại vừa không lộ vẻ ngượng ngùng.
“Ai đó... mở cửa!” Hắn đang suy nghĩ thì chợt nghe tiếng la lối bên ngoài rừng trúc. Triệu Vân nghe thấy liền nhướng mày, giọng nói này nghe quen tai. Chờ khi liếc mắt nhìn lại, quả nhiên là một người quen: U U Lão Đạo. Lão già kia chắc lại bị người ta đánh cho, mũi xanh mặt sưng, tóc tai như tổ gà.
“Gặp qua tiền bối.” Yên Vũ đã đến, nhưng cũng không thể ra khỏi cửa. Bất đắc dĩ, nàng đành cách kết giới chắp tay hành lễ. “Sư tôn nhà ngươi đâu rồi?” U U Lão Đạo lau máu mũi. “Có việc phải đi, ra ngoài vài ngày rồi ạ.” Yên Vũ khẽ cười đáp. “Khi nào về?” U U Lão Đạo vừa hỏi vừa nhìn sâu vào bên trong. Hắn có thể mơ hồ thấy, bên bờ sông trong rừng hình như vẫn còn một người đứng sững ở đó, nhìn có chút quen mặt, nhưng vì kết giới ngăn trở, hoặc có lẽ trận pháp quá huyền ảo, nên với nhãn giới của hắn cũng không thể nhìn rõ. Hắn cũng muốn vào, nhưng cũng không dễ dàng như vậy. Đạo gia pháp trận thật lợi hại, người ngoài rất khó mà đi vào được.
“Sư tôn chưa nói rõ.” Yên Vũ cười đáp. “Ai đó!” U U Lão Đạo chỉ về phía Triệu Vân. “Một cố hữu.” Yên Vũ không tiết lộ thân phận thật của Triệu Vân. Không có cách nào khác, Đại La Tiên Tông kẻ thù khắp thiên hạ, càng ít người biết hành tung của hắn càng tốt. Huống hồ, vị này còn là Đại La Thánh Chủ, nếu bị truyền ra ngoài, e rằng sẽ gây ra tai ương.
“Thú vị.” U U Lão Đạo vuốt vuốt chòm râu. Nơi này là chỗ nào hắn rất rõ, Đạo Tiên cơ bản không đưa người ngoài đến. Giờ đây, lại để một vãn bối ở đây, hơn nữa còn là nam cô nữ quả. “Chàng của tiểu nữ oa này sao?” U U Lão Đạo xoa cằm, nhìn Yên Vũ thêm một cái. Phải là yêu nghiệt cỡ nào, mới xứng với đồ nhi của Đạo Trung Tiên. Hắn không ở lại lâu, liền xoay người bay lên trời.
Triệu Vân lúc này mới đi tới, chỉ sợ lão đạo kia tìm hắn nói chuyện. “Nghe Sư Tôn nói... ngươi có Tạo Hóa Thần Thụ?” Yên Vũ hỏi. “Có.” Triệu Vân tinh thần phấn chấn, dường như có mối làm ăn tìm đến. “Có thể cho ta mượn ba chiếc lá được không?” Yên Vũ nói rồi, phất tay một cái, một vật phẩm chữa thương hiện ra trong tay nàng. Bên trong, đặt một viên đan dược, có hương thuốc phiêu tán ra. Triệu Vân ngửi thấy, chợt cảm thấy tinh thần chấn động, đây là một viên đan dược cao cấp. Tuy rất hiếm có, nhưng hắn vẫn lắc đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play