Trời đã sáng hẳn.
Triệu Vân tắm mình trong ánh nắng ban mai, rời khỏi tiểu viên.
Cũng như trước đây, hắn khoác một chiếc hắc bào.
Bên dưới hắc bào, hắn được phủ kín một lớp bột đá, toàn thân được che đậy kín mít, khiến không ít người phải ngoái nhìn, luôn cảm thấy đây là một con rối, nếu không tại sao lại không ngửi thấy chút hơi thở nào.
“Tàng Thiên Các… chính là chỗ đó.”“Ngươi đừng có dại mồm mà nói là nhận ra ta đấy.”
Vân Thương Tử chỉ rõ đường đi, rồi lại ẩn mình vào trong tay áo Triệu Vân.
Hắn rất cơ trí, còn bọc một lớp bột đá cho tàn hồn của mình nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT