Vào đêm.Triệu Vân trở về tiểu viên.Vừa vào mắt, liền thấy trên cây treo ba người, chính là lão đầu trọc, quỷ phá phách và hài nhi ngáy, đều bị đánh không nhẹ, toàn thân đầy dấu chân, cũng đúng, dám dẫn Khương Ngữ Linh đi uống rượu hoa, không bị đánh mới lạ, đặc biệt là lão hán đầu trọc kia, cả người đều bị đánh biến dạng rồi.
“Còn nhìn cái gì.”“Mau thả bọn ta xuống.”Lão đầu trọc vừa giãy giụa vừa lớn tiếng mắng.
Triệu Vân lười nói nhảm, phất tay chém đứt dây thừng.
“Nói chuyện sau.”Ba người xoay người chạy biến mất tăm.Chỉ sợ lão già kia chưa đánh đã đời. Tìm chỗ tránh gió vẫn rất cần thiết.
Triệu Vân đi xem Diệp Lan, cô nương kia vẫn đang say ngủ, đây tuyệt đối là một điềm tốt, không chừng tỉnh lại liền trở thành Long Phi, hắn rất muốn khi Diệp Lan tỉnh táo, có thể gọi một tiếng tên Triệu Vân.
Hắn ngồi dưới gốc cây cổ thụ, lại kiểm kê chiến lợi phẩm.Như binh khí và pháp khí, đều ném cho Long Uyên.Cũng không cần hắn nói, Long Uyên kiếm tự nó đã nuốt không ít.Đợi gom xong tiên thạch và trân bảo, hắn mới lấy ra một chồng lớn bí quyển, những bí quyển này đều là càn quét từ Tàng Kinh Các của Âm Tuyền nhất mạch, trong các cuộn sách ghi chép không ít bí thuật và công pháp, nhưng đối với hắn mà nói, đều có cũng được không có cũng không sao, nếu đem ra đổi tiền, hẳn là có thể bán được một cái giá tốt.
Dưới ánh trăng, hắn lại cầm một quyển bí mật.Trên bí quyển có ba chữ quen thuộc: Trầm Quan Thuật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play