Triệu Vân ra khỏi tiểu thế giới.Cùng đi với hắn còn có Diệp Lan.
Chẳng mấy chốc.Tiếng đàn lại vang lên.Khúc cầm vang vọng, cổ kính xa xưa.Triệu Vân đánh đàn chăm chú.Diệp Lan nghe đến mê mẩn.
Thế nhưng, Khúc Tỉnh Thế đã đánh gần nửa đêm mà nàng vẫn không có gì khác lạ, khiến Triệu Vân vô cùng phiền muộn. Chẳng lẽ Khúc Tỉnh Thế thực sự vô hiệu với luân hồi, hay từ đầu đến cuối chỉ là sự tự nguyện của hắn?
Đêm đã khuya.Diệp Lan vô ý chìm vào giấc ngủ.Triệu Vân tạo một tầng mây, đặt nàng lên đó, còn hắn thì bước lên mái hiên, một mình ngồi ngẩn ngơ, chỉ thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn trăng, như thể đang nhìn Nguyệt Thần vậy.
Nếu Tú Nhi còn đó, nhất định có thể giải đáp nghi hoặc cho hắn.
Có lẽ ánh trăng quá đỗi mộng ảo, hắn cũng nằm đó ngủ thiếp đi.
“Triệu Vân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play