◎ Cô có thể thu hồi lại đánh giá ‘ánh sáng của cục thành phố’ không đây? ◎
Mạnh Thạch hắng giọng nói: “Đồng chí cảnh sát, tôi thật sự không biết cô đang nói gì. Lão Hạ là người rất không biết điều, cứ bắt tôi giúp hắn làm cái này cái nọ, làm sao tôi phân biệt được chuyện nào đối với hắn là chuyện lớn chứ?”
Cố Bình An bật cười: “Mạnh Thạch, tôi thấy anh đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà. Tôi đã hỏi được vấn đề này, anh đoán xem lão Hạ đã khai những gì với tôi rồi?”
Trâu Trác cúi đầu xuống lật tập tài liệu trong tay, dùng nó để che giấu sự kinh ngạc của mình.
Thủ đoạn thẩm vấn của Cố Bình An cũng quá lão luyện đi, đây là những gì cô học được ở đồn công an cơ sở sao?
Trong mắt Mạnh Thạch lóe lên một tia tức giận, hắn siết chặt nắm đấm, dường như đang đè nén cơn giận. Hắn sớm đã biết lão Hạ không đáng tin, nhưng không ngờ gã lại khai ra nhanh như vậy.
Cố Bình An cười nói: “Mạnh Thạch, lão Hạ vừa phát hiện có chuyện không ổn đã lập tức chạy đến nhà anh tìm anh, còn định bắt cóc vợ anh. Còn anh thì sao, lại còn nghĩ đến chuyện bịt miệng hắn. Nếu hắn mà nghe lời anh, sao có thể chạy đến nhà anh làm oai làm oai phước được. Chỉ cần dựa vào lời khai của hắn, chúng tôi cũng có thể tìm ra bằng chứng anh làm chuyện xấu, anh không muốn nói thì thôi.”
“Bằng chứng gì chứ? Cô đừng có dọa người, tôi thật sự không làm chuyện xấu, chỉ là lão Hạ nhờ tôi dọa anh vợ của hắn một chút. Cô nói xem, tôi chỉ là một kỹ thuật viên, người không cao, sức không khỏe, tôi dọa kiểu gì được? Tôi chỉ dỗ dành lão Hạ vài câu, kết quả hắn lại tin thật, sau đó lại nói tôi lừa hắn!”
Trâu Trác hỏi: “Tại sao hắn lại muốn dọa anh vợ của mình?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT