“Có những vết sẹo mọc trên người khác, nên bọn họ vĩnh viễn không biết đau.”
Giả Bảo Châu cười lạnh, ánh mắt như chứa đầy dao sắc, giọng nói cao vút khiến cả gian phòng thêm ngột ngạt.
“Đứng đó nói chuyện, ngươi tưởng dễ lắm sao? Giả làm người tốt để được tiếng à?”
“Nếu đã đồng tình với lũ cặn bã, ta thành tâm chúc bọn họ cũng gặp được lũ cặn bã như thế!”
Mỗi lần Giả Bảo Châu thốt ra một câu, sắc mặt của Thẩm Hoài ở cách vách lại cứng đờ thêm một chút. Hắn gần như không chịu nổi, chỉ muốn đứng dậy gõ cửa phòng nàng để phân bua.
"Đường huynh, ngươi nghĩ thế nào?" Thẩm Hoài quay sang hỏi Thẩm Dung, mong nhận được sự đồng tình.
Thẩm Dung dù trấn định hơn, nhưng cũng không nhịn được mà phun cả ngụm trà khi nghe lời của Giả Bảo Châu. Hắn khẽ cười, trong mắt thoáng chút bất ngờ: “Cô nương ấy thật biết cách nói thẳng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play