Giang Dữ Lâm xé một miếng dán cầm máu, ấn lên cánh tay Chung Hựu: "Ở đây đợi đội trưởng Tề của các cậu đi, bọn họ sắp lên rồi. Tôi đi trước."
"Ơ, đừng đi mà," Chung Hựu theo phản xạ túm lấy cổ tay anh, nói năng tự nhiên như quen từ lâu: "Anh bạn, anh là ai vậy?"
Giang Dữ Lâm xoay cổ tay, không biết làm cách nào đã thoát ra khỏi tay Chung Hựu: "Tôi là ai quan trọng lắm sao? Cậu không sao là được rồi."
Chung Hựu lại với tay kéo Giang Dữ Lâm, đầu óc đầy nghi vấn: "Nhưng mà không phải anh đã cứu tôi sao? Rốt cuộc anh là ai vậy? Khi nãy... khi nãy đó là dị năng băng giá hả? Anh là dị năng hệ băng sao? Trời ơi, ngầu quá đi mất! À mà, Hàn Văn Bân với mấy người khác sao rồi? Họ vẫn ổn chứ? Trước đây chúng ta có gặp nhau chưa nhỉ?"
Giang Dữ Lâm mất kiên nhẫn đáp: "Phải, không quan trọng, đúng, phải, bình thường, không biết, một phần ổn, chưa từng gặp."
Chung Hựu ngây người, ánh mắt ngày càng mông lung: "Hả? Nhưng mà tôi thấy anh rất quen mặt... cứ như từng gặp đâu rồi ấy."
Giang Dữ Lâm chắc chắn rằng trước đây anh chưa từng gặp Chung Hựu. Việc Chung Hựu cảm thấy anh quen mắt, tám phần là vì từng nhìn thấy ảnh của mẹ anh Chung Cường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play