Chung Hựu đã hôn mê từ lâu.
Cậu ấy sinh ra trong gia tộc quyền quý, từ nhỏ sống trong nhung lụa, ngay cả hai năm đầu hỗn loạn nhất của mạt thế cũng chưa từng chịu khổ. Mỗi lần sơ tán, cậu ấy luôn có tên trong danh sách ưu tiên đầu tiên, lúc nào cũng được bảo vệ kỹ lưỡng, chưa bao giờ phải chịu đựng gian khổ thật sự.
Lúc cắt cổ tay để cầm cự, tuy xuống tay dứt khoát, nhưng sau khi mất máu, Chung Hựu nhanh chóng cảm thấy choáng váng, rét run, khát nước, toàn thân rã rời, thần trí cũng dần trở nên mơ hồ.
Giữa lúc nửa tỉnh nửa mê, Chung Hựu nghe thấy có người gọi tên mình, thân thể theo phản xạ khẽ động đậy. Người bên cạnh là Hàn Văn Bân thì lại vô cùng cẩn trọng, cậu ta giữ chặt Chung Hựu, hỏi: "Anh là ai?"
Giang Dữ Lâm ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc trong không khí, thuận miệng đáp: "Cục Giám Sát Dị Biến."
Hàn Văn Bân ngẩng đầu nhìn anh, người vừa đến có vóc dáng cao gầy cân đối, nửa ngồi nửa quỳ trong nhà giam âm u chật hẹp, nhưng lưng vẫn thẳng tắp như cây tùng đứng vững trong gió.
Một luồng ánh sáng từ miệng hố rọi xuống, chiếu sáng một góc nhỏ bé. Dưới ánh sáng ấy, đường nét khuôn mặt kia càng thêm rõ ràng, đẹp đến ngỡ ngàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT