Ngự Quân Kỳ lại một lần nữa sửa đổi đáp án: "Muốn ăn một ít băng."
Giang Dữ Lâm bực bội trong lòng, dùng dị năng ngưng tụ một quả cầu băng lớn: "Đây, cho anh, cầm lấy rồi đi chỗ khác mà ăn."
Tối hôm đó, không biết Ngự Quân Kỳ kiếm đâu ra một cái giường, đặt nó trong hang động ‘phù hợp với Giang Dữ Lâm sinh sống’ bên trong hang ổ.
Hang động này nằm ngay cạnh mạch địa nhiệt, phía sau vách đá chính là một hồ nước nóng tự nhiên.
Bên trong ấm áp như mùa xuân, góc hang mọc đầy một loại thực vật đột biến có tên là từ mạn. Chúng không có độc, sống nhờ hấp thu năng lượng từ khoáng thạch, thân dây leo to như mãng xà, bám kín vách đá. Những bông hoa màu lam tím tựa cánh bướm khẽ rung động theo nhịp thở, tỏa ra hương thơm nhè nhẹ, có tác dụng giúp dị năng giả tĩnh tâm, hồi phục sức mạnh.
Giang Dữ Lâm: "…"
Anh muốn hỏi Ngự Quân Kỳ tại sao có một nơi tốt như thế này mà không nói sớm. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, anh cảm thấy hỏi cũng vô ích, phần lớn sẽ nhận được câu trả lời kiểu như "Anh không hỏi" hoặc "Không biết anh thích suối nước nóng", chỉ tổ khiến bản thân thêm bực bội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play