Giang Dữ Lâm dù giãy không thoát nhưng bản tính bướng bỉnh, trời sinh không chịu khuất phục, càng không cam tâm nhận thua. Dù không thể cử động tay, anh vẫn tận dụng hai chân dài, liên tục đạp đá, tạo ra vô số phiền toái trong không gian hạn chế.
Trong lòng Ngự Quân Kỳ như có một con cá sống bị đè chặt, không ngừng giãy giụa, quẫy đạp loạn xạ.
Nhưng do vận động kịch liệt, vết thương trên người Giang Dữ Lâm không ngừng chảy máu. Chẳng bao lâu sau, anh bắt đầu có dấu hiệu phản ứng tiêu cực vì mất máu quá nhiều.
Mí mắt nặng trĩu như đúc chì, một giây trước còn vùng vẫy quyết liệt với Ngự Quân Kỳ, giây sau cơ thể đã mất kiểm soát, mềm nhũn ngã sang một bên.
Anh cảm thấy Ngự Quân Kỳ đỡ lấy mình, thuận tay áp đầu anh lên vai hắn.
Giang Dữ Lâm kiệt sức, không còn sức phản kháng, chỉ có thể mặc cho hắn sắp đặt.
Tựa đầu lên vai Ngự Quân Kỳ, khứu giác của anh tràn ngập mùi hương lạnh lẽo đặc trưng của máu quái vật, không khỏi cảm thán nhân sinh kỳ diệu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play