Ngự Quân Kỳ cứ thế nhìn chằm chằm vào Giang Dữ Lâm, ánh mắt thâm trầm như một vực sâu không đáy. Quái vật hợp thể hấp thụ ký ức của con người, nhưng hành động của hắn lại chẳng có vẻ gì là hiểu được hành vi và cảm xúc con người cả.
Ánh nhìn kia khiến Giang Dữ Lâm cảm thấy vô cùng khó chịu, lưng anh toát một tầng mồ hôi lạnh. Cảm giác như có một bàn tay vô hình đang siết chặt lấy anh, một sự áp bức đến rợn người.
Giang Dữ Lâm toàn thân căng cứng, tức giận quát: "Nhìn cái gì mà nhìn? Muốn ăn đòn hả?!"
Ngự Quân Kỳ không đáp, chỉ nhẹ nhàng đưa mắt xuống quan sát anh. Một tia không hiểu thoáng hiện lên trong đôi đồng tử tối đen như đêm sâu.
Tại sao?
Rõ ràng là ánh nhìn trống rỗng không có cảm xúc, nhưng lại khiến người ta có cảm giác như bị một cơn sóng vô hình nuốt chửng, một loại cảm giác khó chịu từ tận xương tủy lan tràn khắp người Giang Dữ Lâm.
Sau một lúc im lặng, ánh mắt Ngự Quân Kỳ chợt chuyển xuống, dừng trên tay Giang Dữ Lâm. Anh cũng nhận ra điều này, lập tức cảnh giác, trên trán đổ đầy mồ hôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play