“Trịnh Quan thực sự nằm ngoài dự đoán của tôi. Suốt một tháng nay, đúng là gần như không thấy hắn xuất hiện ở phân bộ.” Giống như hắn chẳng còn là tổ trưởng phân bộ nữa.
Quách Thịnh làm tổ trưởng phân bộ Hải Thị kiêm luôn phân bộ thành phố bên cạnh, công việc chất đống, bận không thở nổi. Tộc Hỏa Thử gây ra tội lớn tày trời, không thể giải quyết đơn giản được, công việc phía sau lại càng phiền phức. Nhân viên phân bộ tốn không ít công sức để đưa lũ trẻ mà tộc Hỏa Thử đã bắt cóc về lại với gia đình ruột. Thường xuyên chạy qua chạy lại, một tháng trôi qua như chớp mắt. Đợi đến khi Quách Thịnh sực nhớ ra mình chỉ là tổ trưởng tạm quyền phân bộ Hải Thị, hắn mới chợt nhận ra đã lâu lắm không thấy bóng dáng Trịnh Quan.
“Tôi từng định thử tìm Trịnh Quan, không ngờ hắn không chỉ bỏ mặc phân bộ, ngay cả vợ mình cũng không còn để tâm.”
Quách Thịnh vẫn nhớ rõ lần hắn gọi điện cho Trịnh Quan nhắc đến chuyện phu nhân Hỏa Thử, Trịnh Quan không còn nổi trận lôi đình như trước, không còn mở miệng mắng Cục Quản lý Yêu Quái cố tình gây khó dễ cho vợ chồng hắn nữa. Ngược lại, khi nghe nhắc đến tên phu nhân, hắn lập tức cắt ngang lời Quách Thịnh, còn bình thản nói một câu:
“Nếu vợ tôi thật sự có vấn đề, thật sự làm sai, xin Phong cục đừng nể mặt tôi mà khó xử.”
Nghe câu này, phản ứng đầu tiên của Quách Thịnh là cười khẩy, trong lòng thầm chửi: Nói nghe hay thật, ann tưởng anh là ai, còn nghĩ Phong Trì phải nể mặt anh sao?
Nhưng ngay sau đó, một suy nghĩ kỳ lạ liền len vào trong lòng hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT