Cái gọi là thám tử thật ra chính là mấy con yêu quái mà Thời Cửu quen biết trước đó ở Hải Thị. Những con yêu quái ấy vốn rất bất mãn với Trịnh Quan, biết được Thời Cửu không đứng về phía ông ta mà thậm chí còn chịu giúp bọn chúng làm chủ, nên liền chủ động gánh vác trách nhiệm nằm vùng. Thường xuyên lượn lờ trước tòa nhà phân bộ, trộm được chút tin tức nhỏ nhặt.
Chiều nay, mấy con yêu quái để ý thấy vợ Trịnh Quan hấp tấp chạy đến phân bộ, không bao lâu sau Trịnh Quan lại dẫn vợ rời đi. Nhìn hướng kia, rõ ràng chính là đến Cục quản lý yêu quái.
Thời Cửu nói: “Mấy người nghĩ xem, hai vợ chồng họ đến đây để làm gì?”
Tự khai nhận chịu phạt sao? Hiển nhiên không có khả năng.
Chiếc gương nhỏ lặng lẽ ngẩng đầu nhìn quanh mọi người, chẳng ai chú ý đến hắn. Hắn liền ngáp một cái, chỉnh lại tư thế, lầm bầm: “Còn có thể đến làm gì nữa chứ, chắc chắn là tới đổ vạ.”
Cả nhóm Thời Cửu: “……”
Tống Thục Tĩnh ho khan một tiếng: “Tôi cũng thấy là đổ vạ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play