Trác Quang lúc đi ra đại sảnh đang cúi đầu nhìn điện thoại, suýt nữa thì đá trúng Thời Anh đang ngồi xổm trên mặt đất. Hắn giật mình lùi ra sau mấy bước, trừng mắt nhìn người trên mặt đất hỏi: “Cậu làm gì đấy?”
Thời Anh nhìn hắn đầy thâm sâu: “Hưởng thụ mùi thơm cơm chó.”
Trác Quang: “……”
Hắn theo ánh mắt Thời Anh nhìn về hướng đối diện, liền thấy ông chủ bọn họ đang khẩn trương cầm cái gương nhỏ, nếu không biết còn tưởng hắn đang nâng cục vàng trong tay.
Thứ này mà cũng gọi là mùi thơm?
Hắn khoác tay lên vai Thời Anh, kề tai thì thầm: “Rõ ràng là đang chịu đựng mùi tanh nồng của cẩu lương thì có.”
Nói rồi vỗ vỗ mông rời đi. Thời Anh thích mùi tanh này, hắn thì không. Nhìn thôi đã thấy đau mắt rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT