Hoàng đế bận rộn từ sáng sớm đến khi trời tối mịt, mỗi ngày vừa đặt lưng xuống long sàng đã ngủ thiếp đi, chỉ vài canh giờ sau, trời vừa tỏ sáng lại phải thức dậy, chẳng còn tâm tư nhàn nhã để trêu đùa với người trên long sàng nữa.
Đã bốn năm ngày hắn không triệu Ngụy Thất vào lâm hạnh chứ đừng nói là trêu đùa.
Về phía Ngụy Thất, những ngày qua y lại sống an nhàn hơn nhiều. Kể từ lần được thị tẩm lúc trước, hai ngày sau y cứ thấy khó chịu, toàn thân tê dại, trên vành tai như có vật gì gãi ngứa, toàn thân đều thấy bứt rứt không yên.
Thánh thượng không triệu tới lâm hạnh nên Ngụy Thất có thời gian hồi phục, nghỉ ngơi kết hợp tẩm bổ được mấy ngày, cuối cùng y cũng thấy bình thường trở lại.
Lạ quá! Trước đây y chỉ thấy đau đớn chứ đâu thấy toàn thân ngứa râm ran như bây giờ. Hà cớ gì sau khi bị Thánh thượng cắn mấy cái, y lại thấy ngứa ngáy khiến người ta dựng tóc gáy như uống phải dược mê?
Lẽ nào Thiên tử khác người thường thật? Nhưng rõ ràng môi hắn vẫn mềm, hơi thở vẫn nóng như người thường mà.
Một kẻ mới lần đầu nếm trải sự đời như Ngụy Thất hoang mang tột độ, thực sự chẳng hiểu được thủ đoạn cay nghiệt, lão luyện của bậc Đế vương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT