Hoàng đế bật ra tiếng cười trầm thấp từ trong cổ họng.
“Sao thế?” Hắn nắm tay thành quyền rồi chống lên trán, tựa lưng vào đầu giường, ánh mắt nhàn nhã rơi xuống người Ngụy Thất: “Ngươi có lỗi gì?”
Ngụy Thất nghẹn lời, chẳng biết làm gì ngoài lặp đi lặp lại lời cầu xin tha thứ.
“Ngươi dạy bảo kẻ cùng phòng tốt đấy, lẽ ra phải thưởng cho ngươi mới đúng.” Hoàng đế nhấc chân nhẹ nhàng giẫm lên tấm lưng trơn mượt ướt đẫm mồ hôi của Tiểu Phương Tử. Đôi giày ngắn bằng gấm vàng thêu rồng hoa văn tinh xảo, chất vải tuy mềm mại nhưng lại lạnh buốt, khiến eo hắn ta khẽ run rẩy, như muốn trốn tránh, lại như đang đón nhận. Tiếng r*n rỉ kiều mị như câu hồn đoạt phách.
Quả nhiên là một hồ ly tinh to gan lớn mật, mới vào Nội Đình giám một thời gian ngắn mà đã học được bảy tám phần mánh lới dụ dỗ rồi.
Dục niệm dưới thân Hoàng đế dâng lên, đạp vào hõm lưng người nọ. “Cút qua đây hầu hạ.”
Vành mắt Ngụy Thất nóng bừng, cay xè đến mức suýt rơi lệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play