“Ừ.” Thái Hoàng Thái hậu trầm ngâm.
“Ngụy Thất.” Bà ấy vuốt chuỗi tràng hạt gỗ trầm hương trong tay, dường như đang cân nhắc điều gì.
Ngụy Thất cảm thấy tim mình như bị treo lơ lửng, trán ướt đẫm mồ hôi, tay chân bủn rủn, môi run rẩy không ngừng. Y muốn giải thích gì đó nhưng không dám mở miệng nói lung tung.
Mình phải làm sao đây? Mình phải làm sao đây? Thái Hoàng Thái hậu đã biết chuyện đó rồi, chẳng lẽ hôm nay mình sẽ chết trong âm thầm ngay tại cung Thọ Khang này sao?
Lòng Ngụy Thất rối như tơ vò, nỗi sợ hãi cái chết đã cướp đi toàn bộ lý trí của y.
“Ngụy Thất, trong lòng ngươi có từng oán hận Hoàng đế không?” Cuối cùng Thái Hoàng Thái hậu cũng hỏi.
Ngụy Thất sợ đến nỗi hồn bay phách tán, vội vàng lăn xuống khỏi ghế, quỳ rạp xuống đất, miệng liên tục nói: “Nô tài không dám, nô tài vạn lần không dám! Nô tài vào cung từ năm tám tuổi, được dạy dỗ cung quy, biết rõ mình là người của Thánh thượng, dù Thánh thượng làm gì, nô tài cũng không dám sinh lòng oán hận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play