A Lạc lướt vài bước lên mái nhà, đến nơi cô gái áo hồng biến mất. Xung quanh là những con hẻm, ngõ nhỏ của khu dân cư bình thường, có cả những ngóc ngách tối tăm, đổ nát.
Ngay cả A Lạc cũng không đoán được cô gái kia bị bắt đến đâu. Bỗng nhiên, nàng ngửi thấy một mùi hương thơm rất nhạt.
Đây là một loại hương liệu cực kỳ quý giá. Triệu Cẩn đã từng mang tặng nàng. Các tì nữ trong sân còn khen ngợi đại công tử rất tốt với tiểu thư. Loại hương liệu này chỉ một chút thôi đã có giá trị ngàn vàng, dùng để làm phấn son. Chỉ có một số ít nữ quyến của vương công quý tộc ở kinh thành mới có thể dùng. Triệu Cẩn kiếm được nó từ đâu cũng không rõ.
Nhưng nơi đây chỉ là khu dân cư của dân thường, tại sao đột nhiên lại có mùi hương liệu này? A Lạc ngay lập tức nghĩ đến cô gái áo hồng kia. Có lẽ là mùi hương từ trên người nàng.
Dựa vào mùi hương này, A Lạc mới lượn lách tìm được một con hẻm sâu hun hút, tối tăm. Bốn, năm người đàn ông mặc áo vải, quần cộc đang bê một bao tải lên xe. Chiếc xe này được chất đầy củi và rơm rạ. Lễ Nguyên Tiêu không có lệnh giới nghiêm, ngay cả lính gác cổng thành cũng bận uống rượu, đánh bạc, việc ra vào không hề chặt chẽ.
Sự xuất hiện của A Lạc khiến bọn chúng giật mình. Tưởng bị người ta bắt gặp, nhưng thấy chỉ có một mình, lại thấy A Lạc có vẻ ngoài yếu đuối, xinh đẹp, chúng sinh ra coi thường. Bọn chúng nhìn nhau rồi cười nhe răng, xông lên.
A Lạc dù chưa Trúc cơ, nhưng đã bước vào con đường tu Đạo. Với thực lực của nàng, đối phó với vài tên tiểu lâu la là dư sức. Chỉ trong chốc lát, bốn năm tên đó đều đã ngã lăn ra đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play