Trong suy nghĩ của Thẩm Vân, Vệ Khinh vốn là kẻ đầy tham vọng, không thể nào mãi mãi vô danh tiểu tốt hay chịu cảnh dưới quyền người khác.
Viện trưởng Tân có ơn với hắn, nhưng lại không dạy hắn gì nhiều, chỉ sai hắn ở giác lầu này làm một tạp dịch chép sách, thực sự phí hoài tài năng của Vệ Khinh. Dù có ân tình sâu đậm đến mấy, trong lòng hắn khó tránh khỏi bất mãn.
Thế nhưng, dưới lời nhắc nhở bóng gió của nàng, Vệ Khinh lại bình tĩnh nhìn nàng nói: “Ta không thấy chép sách có gì không tốt.”
“Nhưng ngươi thông minh như vậy, không nên lãng phí thời gian vào những việc nhỏ nhặt này.” Đôi mắt Thẩm Vân trong veo, chăm chú nhìn Vệ Khinh.
Gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ trong ánh nắng xuyên qua cửa sổ toát lên vẻ đẹp non nớt, tươi trẻ, xen lẫn chút thần thái trưởng thành lại càng thêm phần quyến rũ lạ thường, khiến nàng dù ở đâu cũng nổi bật, đặc biệt. Thế nhưng, ánh mắt của thiếu niên trước mặt lại bình thản đến vô cảm.
Thẩm Vân không kìm được nói: “Vệ Khinh, ngươi chẳng lẽ không muốn làm rạng danh thiên hạ, vẫy vùng lập nghiệp, mưu cầu một chức quan, trở thành người đứng trên vạn người sao?”
“Ngươi có quan hệ gì với ta?” Vệ Khinh nhàn nhạt nói, “Ngươi lại làm sao biết ta là người như thế nào? Muốn gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play