Lục Tu Diễm quỳ đã lâu trước cổng Tân phủ. Dù bị người khác chỉ trỏ bàn tán, hắn vẫn hoàn toàn không hay biết.
Người ta thường nói "nam nhi quỳ gối có vàng". Đối với bậc sĩ nhân, chỉ có trời, đất, vua, cha mẹ, thầy mới đáng để quỳ. Ngay cả ân sư Dương Học Sĩ thấy hắn thành tâm như vậy, cũng nguôi đi mấy phần giận dữ. Ông chỉ đành thở dài, chuyện ban hôn này là do Thành Quốc Công phủ ngang ngược ương bướng, ỷ thế hiếp người, cũng không thể trách học trò của ông được.
Cánh cổng Tân phủ đóng chặt cuối cùng cũng mở ra, Lục Tu Diễm cũng gặp được An Huyền Công.
Hắn tự nhiên đến vì chuyện hủy hôn, cũng không muốn làm theo lời quản sự Tân phủ mà đến quan phủ hủy bỏ hôn thư.
Lục Tu Diễm rất rõ, một khi đã hủy hôn mà lại theo chỉ dụ cưới thiên kim của Quốc Công phủ, từ nay về sau hắn khó lòng mà làm người trong giới thanh lưu sĩ lâm. Thế nhân cũng sẽ chỉ coi hắn là kẻ bội bạc, tham phú quý.
Đừng nói là quỳ trước cửa Tân phủ, Lục Tu Diễm còn chuẩn bị một tràng lời lẽ biện bạch xin tội trong bụng. Nhưng An Huyền Công lại không muốn nghe hắn nói gì, lạnh lùng liếc hắn một cái rồi trầm ngâm: "Để tiểu thư qua đây một chuyến."
Trong khoảnh khắc chờ đợi này, Lục Tu Diễm như sống một năm dài đăng đẳng, toàn thân căng thẳng, ánh mắt không kìm được hướng ra ngoài, trong lòng phức tạp vừa mong chờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT