Tư Đồ Không sau bao ngày bế quan đã thuận lợi vượt qua lôi kiếp, thành công kết đan, chính thức bước vào cảnh giới Nguyên Anh, thọ nguyên cũng vì thế mà tăng lên ba ngàn năm. Trận lôi kiếp này ồn ào đến mức chấn động cả Kiếm Tông, may nhờ có chưởng môn sư huynh kịp thời ra tay, phong tỏa lôi kiếp trong phạm vi Tiêu Dao Phong, tránh làm liên lụy đến các đệ tử khác. Toàn bộ đệ tử Kiếm Tông đều được tận mắt chứng kiến Tiểu Sư Thúc đối kháng lôi kiếp ra sao, khí phách ngút trời thế nào, và kiếm ý lại càng rực rỡ chói chang đến nhường nào.
Khi Tư Đồ Không ngự kiếm bay xuống, trông hắn hăng hái ngút trời, nhanh chóng tìm đến chỗ của chưởng môn sư huynh và A Lạc, định bụng khoe khoang một phen. Hắn đinh ninh chưởng môn sư huynh sẽ tỏ vẻ mãn nguyện, thậm chí khen ngợi hết lời, nào ngờ thái độ của chưởng môn sư huynh lại bình thản đến lạ, cứ như trên mặt đang viết rõ dòng chữ: "À, ngươi kết đan rồi đấy à?".
Tư Đồ Không thoáng chút ngớ người: Chẳng lẽ mình chỉ bế quan mấy năm mà đã không còn được coi trọng nữa sao? Dù là trong giới tu chân, Nguyên Anh kỳ cũng không phải là nhiều, huống hồ với chiến lực cá nhân hiện giờ, Tư Đồ Không này tự tin có thể lọt vào top mười, trừ phi mấy lão quái vật không thể phi thăng, chỉ biết kéo dài thọ mệnh kia xuất hiện.
Đang lúc loay hoay không hiểu, Tư Đồ Không quay sang nhìn đồ đệ của mình. Ừm, không gầy không béo, còn cao lên nữa chứ, nhìn góc nào cũng thấy đẹp.
Thật ra, hồi đó khi Tư Đồ Không giao đồ đệ lại cho chưởng môn sư huynh, trong lòng hắn cũng không phải là không lo lắng. Không phải sợ chưởng môn sư huynh bạc đãi hay dạy dỗ không tận tâm, bởi tư chất và ngộ tính của đồ đệ hắn thì chỉ cần không mù là ai cũng thấy rõ, làm sao có thể bỏ qua được. Nhưng đồ đệ của hắn ngoan ngoãn và đáng yêu đến thế, lỡ gặp phải người lạnh lùng, đạm bạc như chưởng môn sư huynh, vạn nhất không thích nghi được, chịu ấm ức, thiếu thốn tình yêu và sự che chở thì sao?
Tư Đồ Không đã chủ động quên béng cái lúc hắn ngồi uống rượu ở Tiêu Dao Phong, hầu như chẳng màng đến chuyện của đồ đệ, sinh hoạt thường ngày thì cứ để mặc tự lo. May thay, A Lạc không phải là một đứa trẻ thực sự, lại có hệ thống đóng vai trò "bảo mẫu" lo toan mọi thứ, thêm vào đó, các sư huynh trong Kiếm Tông cũng rất chu đáo, thường xuyên gửi vật phẩm sinh hoạt lên, nhờ vậy nàng mới tự chăm sóc tốt cho bản thân, tiện thể còn chăm sóc luôn cả sư phụ.
"Chúc mừng sư phụ đã tấn thăng Nguyên Anh." A Lạc mỉm cười nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play